Slider 1
Slider 1
[Nhân Quả - Luân Hồi]: Bà Nội Đọa Cảnh Giới Súc Sanh Khổ Vô Cùng, Và Sự Siêu Độ Của Ngài Địa Tạng
[Nhân Quả - Luân Hồi]: Bà Nội Đọa Cảnh Giới Súc Sanh Khổ Vô Cùng, Và Sự Siêu Độ Của Ngài Địa Tạng
[Nhân Quả - Luân Hồi]: Bà Nội Đọa Cảnh Giới Súc Sanh Khổ Vô Cùng, Và Sự Siêu Độ Của Ngài Địa Tạng

Nam Mô A Di Đà Phật
Hôm nay, Tuệ Đàm xin kể một câu chuyện có thật của mình trong thời gian Tu học.  Lời thật nhưng viết chắc còn nhiều va vấp mong quý bạn hữu đọc xong xin hoan hỉ.

Tôi là người miền trung, đại gia đình ông Bà Nội và Ba Mẹ tôi đi làm kinh tế mới vào ở tỉnh sông bé nay là tỉnh Bình Phước.  Đến năm 1987 thì Bà Nội tôi đau nặng và qua đời trong cảnh nghèo đói thiếu thốn, nhà tranh vách nứa, đến một gói mì tôm cũng là thứ thức ăn quý giá.  Khi Bà Nội tôi mất tôi mới 10 tuổi nên không biết gì nhiều.  Chỉ nghe Mẹ tôi kể lại lúc tắm rửa khâm liệm cho Bà, thì Chấy rận trong tóc trong áo quần của Bà bò ra rất rất nhiều.  Không hiểu sao dù còn rất nhỏ nhưng tôi luôn nghĩ rằng Bà chết như vậy sẽ khổ lắm.  Ý nghĩ đó cứ đeo đẳng tôi mãi.

Rồi vào khoảng năm tôi 27-28 tuổi, tôi mơ một giấc mơ kỳ lạ.  Tôi mơ thấy trong ngôi mộ của Bà Nội có cái hang to, trong hang có hai con vật, một con chó và một con mèo, con Chó thì béo ú lông vàng mượt, đầu còn đội cả nón lá.  Còn con Mèo thì ốm nhô cả bộ xương sườn, đói, lạnh trong rất thảm thương.  Tỉnh giấc tôi biết Là Bà báo mộng cho tôi, và trong giấc mơ tôi cảm nhận Bà như đang oán trách và cho biết Bà rất đói khát.  Con Mèo trong giấc mơ chính là  hiện thân của Bà Nội của tôi.  Tôi kể cho gia đình nghe nhưng không ai quan tâm.  Quên thì thôi, mỗi khi nhớ đến giấc mơ mà lòng tôi ray rứt dày vò lắm, nhưng không biết phải làm gì.  

Rồi tôi theo chồng về miền trung, thi thoảng tôi đi chùa làm công đức hồi hướng và cầu cho Bà nhưng có lẽ tạo Phước Đức không đủ nên lòng cảm nhận chưa có biến chuyển gì.

Cuối năm 2018 tôi thỉnh được cuốn Kinh A Di Đà và Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện.  Tôi đi làm xa nhà nên thuê nhà trọ ở một mình.  Trong phòng trọ tôi có lập bàn thờ nên suốt mấy tháng liền đêm nào cũng chuẩn bị sạch sẽ tinh tấn đọc Kinh A Di Đà, trừ những đêm nào tôi không thể đọc được.. (Tôi chưa biết Tụng)

Tôi đọc lớn, đọc với tâm thành kính, tha thiết chân thành, lúc đọc tôi nghĩ như mình đang đọc cho nhiều hương linh nghe vậy.  Tôi nhập tâm mình vào những câu Kinh và những lời Phật dạy trong đó, có khi tôi đọc rồi thương cảm mà nghẹn ngào khóc một mình… mỗi đêm đọc Kinh tôi đều hồi hướng cho Gia tiên tiền tổ, cho Bà Nội tôi và cho oan gia trái chủ và cho tất cả pháp giới chúng sanh.  

Cứ như vậy cho đến một hôm, tôi phát nguyện rằng nếu trong tỉnh tôi ở, nơi nào có Tôn Tượng của Ngài Địa Tạng Bồ Tát hư hỏng, tôi phát nguyện hùn phước bằng tịnh tài để tu sửa mong hồi hướng công Đức cho Bà tôi bớt khổ.  Thật bất ngờ là đúng 7 ngày sau tôi đọc được trên facebook của một người bạn thông báo có một đạo tràng ở Vũng Tàu ra tu sửa Tôn Tượng của Ngài Địa Tạng Bồ Tát ở nghĩa trang xã Hải Trường, H. Hải Lăng, Quảng Trị nằm bên Quốc lộ 1A, nơi được mệnh danh là Đại Lộ Kinh Hoàng năm 1972.

Tôi đã đi tìm và vô cùng hoàn hỉ cúng dường tịnh tài để hùn phước cùng với đạo tràng tu sửa Tôn Tượng của Ngài.  Khi mọi việc Tu sửa Tôn Tượng và điện thờ của Ngài Địa Tạng hoàn mãn, tôi sắm sửa hương, hoa, quả vào cúng dường lễ bái Ngài.  Tôi hồi hướng tất cả các công đức cho Bà Nội của tôi.  Tôi không ngờ lòng chí thành của tôi đã được Bồ Tát Địa Tạng cảm ứng.

Đúng vào đêm rằm tháng bảy ngày 15/7/2019  L.  Tôi đang ngồi ăn cơm một mình bỗng thấy đầu đau nhức bất ngờ, người chếnh choáng.  Tôi đứng dậy đánh răng, thay đồ rồi ngồi tĩnh thiền, vừa nhắm mắt để tĩnh tâm thì thấy Bà Nội tôi rất rõ ràng, thần thái tươi vui, da dẻ trắng hồng, thân mình mặc chiếc áo màu tím trong rất mập mập, phúc hậu, nhìn tôi cười rất tươi.  Tôi giật mình mở mắt, cứ nghĩ mình ngủ ngồi rồi mơ, lòng vừa mừng vừa sợ, nước mắt thì tuôn…  Tôi đọc nhiều câu chuyện tâm Linh được Ngài Địa Tạng Bồ Tát cảm ứng và gia hộ cho, nhưng tôi thật không thể ngờ lại xảy ra với mình.  Lòng vô cùng kính ngưỡng không thể tả hết bằng lời.

Những lời Phật dạy trong Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện phẩm thứ 12 oai lực và lòng từ bi của Ngài bất khả tư nghì  đúng là không thể nghĩ bàn.

Cũng xin kể thêm là phòng trọ của tôi ở hơi kín nên ẩm, vì thế mà gián ở trong phòng tôi rất nhiều dù mùa đông hay mùa hè, mỗi khi đi làm về mở cửa ra là thấy chúng bò lổm ngổm.  Tôi chỉ biết dọn dẹp thật ngăn nắp, thức ăn đậy nắp và bảo quản thật kỹ chứ không diệt chúng, suốt 4 năm như thế, vậy mà từ khi tôi đọc Kinh không còn một con, cũng không biết chúng bỏ đi đâu từ lúc nào.  Mãi đến khi đọc cuốn Nhân Quả Báo Ứng Hiện Đời thì mới nhận ra là phòng trọ của mình không còn chú gián nào.  Cho đến hiện tại bây giờ cũng không còn có chú nào xuất hiện.

Đây là một trong những câu chuyện có thật của Tuệ Đàm.

Kính Chúc Quý Bạn Hữu thân tâm thường an lạc.  Giữ vững Bồ Đề Tâm kiên cố, và tinh tấn hành trì trên con Đường Tu học.

Nam Mô A Di Đà Phật
Tuệ Đàm Kính ghi
Nguồn: A Di Đà Phật